
Có những loại kí ức không cần biết vui hay buồn, đơn giản chỉ nhìn qua là muốn khóc.
Hờ như những trưa hè bận bịu dọn nhà, dưới hơn ba lớp bụi là vài cuốn tập san sát những nét chữ nghiêng xiêu vẹo, những hình vẽ mờ nhạt bằng bút chì, những tờ giấy nháp lộn xộn phép tính. Rõ ràng là tuổi thơ vui vẻ trong trẻo, rõ ràng là những tháng ngày áo trắng khăn quàng đỏ ngây thơ không chút muộn phiền, nhưng vẫn làm đứa 18 tuổi đang chăm chú nhìn vào chợt...